hành trình nạp mọi thứ về công việc kiếm tiền nghĩa vụ, bản thân có ích sao mà trống rỗng vậy?
đã tự quán triệt bản thân về việc chấp nhận cô đơn, chấp nhận ko tiêu pha ngu ngốc, yêu đương ai đó là xa xỉ, luôn tự hỏi bản thân thật là quá nhàm chán quá thấp đến mức ko ai có mong muốn có được, ko ai muốn giữ gìn giành lấy và che chở bảo vệ sao?
thật là vậy thì cũng nên sống hạnh phúc với những gì mình có,
ko muốn mưu cầu trong vòng 02 năm tiếp theo, sẽ chỉ cần làm tốt nghĩa vụ của mình.
hãy cẩn trọng, và bây giờ mình hoàn toàn tin vào một số thứ một số hiện tượng k thể lý giải.
rất vui vì trong đời đã có được trải nghiệm về sự ko có chút liêm sỉ, hoàn toàn hoang dại, bản năng, ko chút quan tâm về thực sự mình là ai.
nhưng mình biết cái hoàn toàn hoang dại chính mình cũng ko chống đỡ nổi hay điều khiển nổi.
rồi mình cũng là 1 đứa yếu đuối hèn nhát hoặc mình chỉ có khả năng mạo hiểm đến như vậy.
ai cũng có ranking của mình, hoặc mức chịu đựng của mình.
hãy tốt hơn mình đến đó là để tốt hơn, hãy trở lại đường đua của chính mình.
và những gì cần xác nhận cũng xác nhận đủ rồi, nông cạn và năng lượng ko phải dành cho mình.
vừa đủ, save the best for last, chẳng sao cả, có những chỗ ko cần quá để tâm là nó có đúng hay sai mà thực là mình đã thỏa mãn để ko phải lăn tăn gì nữa.
đủ thông tin dữ liệu và cảm xúc để cho Sa dứt khoác bước đi rồi, ko tính nữa, cũng ko màng đến nữa. đời ai nấy sống, vẫn vui vẻ với đường đua của mình, ai cũng có 1 cuộc đời cần vẽ cho chính mình.
ko phải lúc nào cô cũng dc làm những gì mình mong muốn, mà vì mình đã kìm nén quá nhiều quá lâu, chứ ko phải được đều đặn, cái gì cũng đã đạt được tới mức giới hạn chịu đựng rồi, để có thể bứt lên được bạn cần phải đi đến tận cùng của buồn đau, của ký ức sầu bi, của tận cùng xấu hổ, của ko có năng lực, ko biết ngày mai.
trở lại với kê hoạch hàng tuần thôi, và giữ vững những nội dung cần phải luôn ghi nhớ.
hãy mỉm cười, bản thân cần là 1 người thông minh, có tiền, biết điều tử tế, sống ko bị dao động.
dù thế nào hãy toát ra năng lượng tích cực, hãy ôm lấy chính mình, đắm chìm hay nước mắt ko bao giờ giải quyết dc nhưng nó giúp mình nhìn rõ vấn đề.
hãy bình tĩnh, partner ko phải là ưu tiên hàng đầu bây giờ, mà là sự kiên cường mạnh dạn bước đi hành động với những gì mình mong muốn hành động, vẫn luôn dạt dào yêu đương những ko để những thứ tủn mỉn tùn mùng là chùn bước của bạn.
việc bước đến coi như giúp mình giải quyết triệt để, hay cũng giúp mình nhẹ lòng để còn tập trung cho các kế hoạch 02 năm dài to bự của mình.
sáo rỗng hay ko có tình có lý hay ko, cuộc đời sẽ dạy bạn mà.
chỉ cần tập trung cho hiện tại
hôm nay hoàn thành việc dịch, xác nhận cách screenshot, báo cáo lịch làm việc tiếp theo, mua vé đi Yang Yang, tối về vẫn đọc 15 phút Jack Ma, giúp mình giữ vững tư duy, ko bị lay động cho cái hiện tại này.